Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Thu xưa (Họa thơ Minh Đoàn-trai xứ Quảng)

    
              THU XƯA

       Những mùa thu của ngày xưa
  Trong veo giọt nắng giọt mưa hiên nhà
      Xinh xinh bím tóc đuôi gà
  Bên nhau bước vội chiều xa tan trường

     Thế rồi trải mấy gió sương
  Hẹn thề xưa..mỗi bước đường một xa
     Người đi biền biệt sơn hà
  Người về gom lại nhạt nhòa mùa xưa..

     Đò đời chỉ một lần đưa
 Làm sao chở hết nắng mưa thưở nào
    Để mình ta với hanh hao
 Để mình thu với nghẹn ngào heo may

    Một thời thơ dại mê say
 Ta xin gửi lại..vơi đầy nhớ thương!


                                          
     





 



THƠ HỌA CỦA BẠN BÈ


Nơi đây gởi chút mến thương
Mong chàng nhận lấy vấn vương hôm nào
                 Bình Nguyên

Những mùa thu cũ năm xưa
Mà thương nhớ mấy cho vừa thu ơi
Thu xưa kỷ niệm tuyệt vời
Tan trường hai đứa chung đôi ngọt ngào
                  Hằng Nga-Chân tình hội

Đò đời chỉ một lần đưa
Nên đành lỗi hẹn thiếp về sang sông
Sang sông Sáo cũng sổ lồng
Bay về biển Bắc kiếp nào gặp nhau
               Bằng Lăng Tím

Một thời còn đó tơ vương
Tuổi hồng xưa có nơi nương tựa rồi
chuyện tình năm cũ mặc tôi
Cầu người bên ấy trọn đời đẹp duyên .
             Đò Chiều

 Rêu phong trên lối thu xưa
Thẫn thờ chiếc lá cuối mùa bay ngang
Em xanh, ta đã úa vàng
Dõi sương khói thả mơ màng chiều buông
Chợt như thấp thoáng bên đường...
Một người, một bóng như dường...đợi ai...
          Tuấn Anh 62

Rêu phong trên lối thu xưa
Thẫn thờ chiếc lá cuối mùa bay ngang
        Sao đêm

Mùa Thu mùa của yêu thương
Em đi trong nắng chiều vuơng tóc thề
Mắt em đẹp buổi nắng về
Như cành hoa dại bên lề chiều hoang
      Giọt nắng chiều

Tình xưa trả lại trăng sao
Niềm thương, nỗi nhớ... đi vào thinh không
Nắng, mưa lấp kín cõi lòng
Bao mùa thu ấy vẫn không nhạt nhoà
        Trung

Ngỡ là đông vẫn chưa sang
Vậy mà thu đã phai tàn giấc mơ
Ai cười nghiêng vạt nắng tơ ?
Ai đùa cùng gió đón hờ trăng rơi ?
Hanh hao má rám ai ơi
Có thương lá rụng tiễn đời vào đông .
      Thảodân

Thu xưa ai góp lá vàng rơi...
Ai cũng vì ai,cũng một thời ?
Ấp yêu với cả tình tha thiết
Bây giờ trống vắng,mộng tình ơi !
Thu đến thu đi thu lần nửa
Bổng nhói tim đau.mệt rả rời
Đông đến trên tàn phai mái tóc
Xuân về hy vọng...một lần thôi...
      Hoài Phố

MÂY VÀNG TRÔI LỜ LỮNG
CHO LÒNG AI BỒI HỒI
CÁNH HOA CHAO THEO GIÓ
DÒNG SÔNG LỮNG LỜ TRÔI
TUY XA NGƯỜI ĐỢI NHÉ
XUÂN ĐANG VỀ TRÊN MÔI
       Ngô Đức Tâm

Một thời thơ dại mê say
Ta xin gửi lại..vơi đầy nhớ thương!
Thu nay ta vẫn vấn vương
Sợi thương, sợi nhớ thân thương thủa nào
Ký ức thủa ấy dâng trào
Bao nhiêu kỷ niệm ùa vào trong ta
Trong veo giọt nắng quê nhà
Bờ tre bến nước đậm đà thu xưa...
       Cỏ dại

Thu sắp tàn rồi, em ở đâu?
Mênh mông con sóng cuộn bạc đầu
Tiêu dao ánh trăng vàng soi nước
Hiện dáng tròn em, em hút ai
Thu sắp tàn rồi, em có hay?
Mùa đông gió lạnh, liễu cau mày
Bóng ai thấp thoáng bên bờ biển
Lụy dáng hình ai, ai đã say
           Nhà Gom Lá Bàng

Sao mình không được họa thơ
Sao mình không được đêm mơ mộng người ...
           Bình Địa Mộc

Trời Tây thảm lá vàng rơi
Hỏi người năm ấy nhớ lời hẹn xưa
Xứ người trải mấy nắng mưa
Nhớ thương thuở ấy như vừa hôm qua!
        Tình thơ Vũ Lập

Đến đây ngắm sắc trời thu
Thưởng hương thơ đẹp, lời ru ân tình !
        BUITHISONLC

Đò đời chỉ một lần đưa
Người đi bỏ bến gặp mưa ướt lòng
Đêm trăng năm ấy còn không
Giờ về giặt áo cho chồng rồi ư ???
       Đò Chiều

Thu nay da vang bong nguoi ..!!
La vàng roi rung , noi niem hoài mong.
Nho thuong , thuong nho ngap tràn.
Biet nguoi con nho , moi khi thu ve..!!!
Gio thu xin goi chut loi.
Cho nguoi nam cu nhung loi nho thuong...!!
        Mực Tím

Trăng thổn thức mây cao chợt đến
Sông âu sầu thuyền bến âm u
Ngồi đây chỉ thấy mịt mù
Lá vàng gió quyện buồn ru cuộc tình!
       Sầu Riêng

Niềm hạnh phúc còn trong kí ức
Đời rối ren buồn cứ dạo chơi
Thu sang đau đến rã rời
Xa rồi dĩ vãng một thời đắm say…
        Clover

Con đò chở nặng thời gian
Có mang theo cả thu vàng năm xưa ?
Chuyến đò ngày ấy ai đưa
Mà sao năm tháng vẫn chưa trở về ?
      Minh Đoàn- Trai xứ Quảng

Gót sen hồng tạc lối thu
Lá vàng lấp kín lời ru nghẹn lời
Sóng buồn xô mãi hồn tôi
Em sang đò biết nổi trôi thế nào.
         Hương Gió

Xưa nay thu vẫn như thế ..
Khác..khác..chăng do lòng người ?
Thu mãi buồn vì trút lá..
Ngậm ngùi..thêm nỗi oan khiên
         Miên Thảo

Thu đã đi và Đông đã sang
Ngoài kìa vương lại chút Thu tàn
Chợt nghe trong dạ sao quặn thắt
Mối tình si dại trót vương mang !!
..
Em có nghe tình ta đã tan
Ngày nao ta cùng dệt mộng vàng
Giờ đây tim héo...tình hiu hắt
Nhìn dáng em đi dạ bàng hoàng !
..
Em có nghe tình chết trong nhau
Đời anh hứng trọn kiếp buồn đau
Liệu ai còn nhớ bào hẹn ước
Gieo mãi trong anh một nối sầu !
..
Thu đã qua rồi ...ta vắng nhau
Trong anh trĩu nặng nỗi niềm đau
Đông về buốt gíá nơi lồng ngực
Không lẽ thật rồi ta mất nhau ??!
       Sơn Ca




Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

LỖI HẸN





        LỖI HẸN


Lại một mình với biển chiều nay                                                                                                
Nghe hạ rớt trên triền cây nhạt nắng
Tiếng ve ngủ quên dần trong yên lặng
Gió cuối mùa xao xác vị heo may..                                                                                           

hoa-phuong-8
Mầu phượng tươi hồng như còn thắm đâu đây
Trong  tuổi ấu thơ, trong nhạt nhòa kí ức
Ta đem theo mình, những tháng ngày lưu lạc
Ngoảnh lại bây giờ..tất cả đã xa xôi..

Vẫn nồng nàn thương lắm..hạ ơi
Trang vở cũ và mầu hoa thưở ấy
Như biển hạ xưa và chiều nay vẫn vậy
Nhớ trùng khơi con sóng hóa bạc đầu..

Ta hiểu rằng hạ chẳng thể chờ đâu
Bởi không phải một lần ta lỗi hẹn
Và mùa thu, như muôn đời, vẫn đến
Trong lạnh lùng, thầm lặng lá vàng bay..

Ta giữ lại  cho mình se lạnh thoáng heo may
Nhờ chuyển tới mùa xưa lời từ tạ
Gửi lưu luyến âm thầm theo gót chân mùa hạ
Thêm một lần lỗi hẹn với mùa xưa..


CHIỀU TRỞ GIÓ


CHIỀU TRỞ GIÓ

Chiều nghiêng bóng thả vàng trên sắc lá
Lối em qua khe khẽ nắng chiều rơi
Heo may thoảng dịu dàng hương mùa lạ
Thì thầm nhắc em: hạ đã xa rồi!

Có điều gì da diết lắm người ơi
Khi chạm khẽ vào chiều thu trở gió
Sắc trời rất xanh, mầu hoa xưa thắm đỏ
Chợt hiện về man mác giữa hanh hao..

Thương đến nao lòng thời hoa nắng xôn xao
Tóc đuôi gà, thơ ngây màu áo cũ
Góc vườn nhỏ bâng khuâng màu xanh rủ
Cây ổi cuối vườn trái chín ngọt ngào hương..

Mấy chục năm rồi lưu lạc tha phương
Em cất giữ hành trang thời con gái
Mùa hạ trong veo một thời thơ dại
Mùa hạ nồng nàn lời hẹn ước đầu tiên..

Giờ đã xa rồi thưở ấy bình yên
Giờ xao xác lá vàng trên lối nhớ
Giờ man mác mình em chiều gió trở
Em hiểu rằng mùa hạ đã rời xa...

Chu Ngọc chào mừng các bạn vào thăm blog!

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Gõ (hoặc copy rồi dán) ký tự thay thế ở bên phải biểu tượng cảm xúc vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn Enter).
:(( :( :)) ~X( :-h :-? b-) *-:) ~O) @};- >:D< =)) :) :-* :D [-X x( :-o =D> :@) :P :"> ;;) ;) :X =(( :-/