CHIỀU TRỞ GIÓ
Chiều nghiêng bóng thả vàng trên sắc lá
Lối em qua khe khẽ nắng chiều rơi
Heo may thoảng dịu dàng hương mùa lạ
Thì thầm nhắc em: hạ đã xa rồi!
Có điều gì da diết lắm người ơi
Khi chạm khẽ vào chiều thu trở gió
Sắc trời rất xanh, mầu hoa xưa thắm đỏ
Chợt hiện về man mác giữa hanh hao..
Thương đến nao lòng thời hoa nắng xôn xao
Tóc đuôi gà, thơ ngây màu áo cũ
Góc vườn nhỏ bâng khuâng màu xanh rủ
Cây ổi cuối vườn trái chín ngọt ngào hương..
Mấy chục năm rồi lưu lạc tha phương
Em cất giữ hành trang thời con gái
Mùa hạ trong veo một thời thơ dại
Mùa hạ nồng nàn lời hẹn ước đầu tiên..
Giờ đã xa rồi thưở ấy bình yên
Giờ xao xác lá vàng trên lối nhớ
Giờ man mác mình em chiều gió trở
Em hiểu rằng mùa hạ đã rời xa...
ChuNgoc ơi! Có lạnh không?
Trả lờiXóaGió trở..lạnh lắm ông lão ạ!
Trả lờiXóa