Hội đã tan rồi, chỉ còn rừng mơ vắng
Suối Yến mơ màng một vùng xanh thẳm
Bóng núi lồng trong bóng nước lung linh
Xa lắm rồi tuổi mười tám tươi xinh
Tóc đuôi gà che nụ cười hoa thắm
Mỗi độ xuân về hoa đào hồng trong nắng
Em đi lễ chùa..thăm thẳm mắt nhìn ai..
Rất nhiều mùa hoa thắm đã tàn phai
Rất nhiều chuyện đã thành dang dở..
Rất nhiều đắng cay và rất nhiều lầm lỡ
Giờ một mình em trở lại chùa Hương
Giờ một mình trên sườn dốc mù sương
Chợt ngỡ ngàng: Hoa đào bên chùa vắng
Hoa đào rực hồng nụ cười tươi thắm
Tháng ba rồi..sao muộn thế..hoa ơi!
Chợt nhớ nghẹn lòng một thưở xa xôi
Hoa đào thắm và ánh nhìn lặng lẽ
Bao năm qua rồi mà diết da đến thế
Dẫu biết muộn màng cả nỗi nhớ chiều nay
Dẫu biết qua rồi thưở mười tám mê say
Vẫn thầm ước dù một lần gặp gỡ
Vẫn thầm ước...phải chi đừng dang dở
Để được một lần đi lễ muộn cùng anh..
Hoa vẫn rực hồng nụ cười thắm mong manh
Sương vẫn phủ mờ nẻo về lối nhớ
Muộn mất rồi..dẫu hoa đào vẫn nở
Hội đã tan rồi. Lễ muộn chỉ mình em!
hội đã tan rồi. lễ muộn chỉ mình em!
Trả lờiXóabuồn quá Ngọc à! phụ nữ hình như chịu dang dở nhìu hơn phụ nam hay sao Ngọc ui! nghĩ mà thương cho tụi mìn, hic...
http://image.diaoconline.vn/Tintuc/2012/02/14_140212DOOLThangKGS02.jpg
XóaUh..thôi thì mình tự thương mình
Trả lờiXóaDở dang như vẫn rập rình đâu đây
Cuối tuần vui nha Giáo!
Nhà mình hoa Quỳnh nở muộn đã buồn sang nhà bên này hoa đào cũng nở muộn nữa, buồn quá nè...
Trả lờiXóa