Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

TRUYỆN HAY CỰC NGẮN ( Sưu tầm)



Những câu chuyện này Ngọc sưu tầm chủ yếu từ blog của chủ nhânKhotinh-05. Đó là những truyện ngắn mà theo chủ nhân "đọc xong cay mắt quá". Xin được giới thiệu cùng các bạn chùm truyện ngắn rất có ý nghĩa, để lại cho người đọc nhiều suy ngẫm này nhé!






Lãi


Quán rất nghèo, lèo tèo dăm chai nước. Hiếm hoi mới có vài người khách. Cậu con trai càu nhàu:
- Chín muời năm rồi, chẳng thấy lời lãi gì cả, chỉ tổ nhọc thân. Đã bảo u dẹp quách đi cho rồi. Rõ khổ.

Bà mẹ mất vì lao phổi. Con trai dỡ quán bỏ, thấy một cuộn giấy cất kỹ trên hốc kèo. Mở ra, một dòng chữ nghuệch ngoạc: "Lãi của quán, dành cho con". Gần ba triệu. Tờ giấy run bần bật.


Bà nội

Ba và chú giận bà nội nên bà phải ở riêng một mình trong căn lều nhỏ. Hàng ngày, tôi mang cơm ra cho bà. Ngày đó, tôi đã chín tuổi nhưng vẫn bắt bà phải đút cơm.Năm sau, bà bị bệnh gan, cái bụng chướng lên. Tôi mang cơm ra cho bà nhưng ba tôi không cho, thấy ba tôi xách cơm vào, bà hỏi:
- Thế thằng Cún đâu?
- Tôi không cho nó mang cơm sang nữa, sang đây bà đút cơm cho nó, nó bị lây bệnh thì sao, bệnh gan là hay lây lắm.
Bà không nói gì, chỉ im lặng xúc vài miếng cơm. Hơn một tuần sau, bà mất.

Lòng tin

Xe ngừng…
- Mận ngọt đây! ...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!
Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút…
-Trời! Đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá! ...
Xe sắp lăn bánh… Cái bóng nhỏ hớt hải:
- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta mới đổi cho.

Nhạt

Người đàn bà vội vã ra đi vào một chiều mưa tầm tã.
Ngày ngày, chỉ còn lại người đàn ông lầm lũi bên xe mì gõ đầu hẻm. Chẳng hiểu vì lý do gì, khách đến ăn ngày một thưa dần rồi vắng hẳn.
...Ngày nọ, có người đàn bà sang trọng tìm về con hẻm xưa. Không ai còn nhận ra bà. Người đàn ông và xe mì gõ không còn ở đó nữa. Người ta bảo, kể từ cái dạo vợ bỏ đi, mì ông nấu không còn ngon như trước và quá nhạt.
Nhạt nên người ta không ăn của ông nữa...

Đưa đón

Nội từ quê vào thăm, mang quà quê vào cho cháu, nào là bánh đa gạo nếp, có cả chục trái dừa khô.
Thấy nội lỉnh kỉnh vất vả, con trách bố: "Sao không đón nội?" Bố bảo: "Bận quá!"
Ngoại nước ngoài về thăm quê. Các cậu, dì thuê hẳn một xe ôtô đi đón. Bố cũng đóng cửa hàng nghỉ buôn bán vài hôm, để cùng đi đón ngọai. Bố bảo: "Ai cũng có mặt, bố không đi ngoại trách...."

Lời cuối

Chuông điện thoại reo vang, giật mình, như cái máy, tay bật đèn đầu giường, mắt nhìn đồng hồ: 12 giờ 20 đêm. Chờ đến tiếng thứ ba mới nhấc điện thoại. Giọng thằng em từ quê nhà lạc lỏng, buông xuôi :
- Má xấu quá rồi, không còn biết gì nữa! Anh nói với Má vài tiếng đi!!
Tôi tuyệt vọng :
- Má đâu còn nghe được!?
Thằng em nài nỉ :
- Anh nói với Má vài tiếng đi, Má còn chờ anh đó!!
Tôi nghẹn ngào trong điện thoại như một lời tạ tội :
- Má ơi, con không về kịp, thôi Má hãy đi đi, đừng chờ con nữa.
Mười lăm phút sau, chuông điện thoại lại reo vang, giọng thằng em não ruột: "Má đã ra đi!"

Ba

Xưa, nội nghèo, Ba đi ở cho ông bá hộ, chăn trâu để chú được đi học. Thành tài, chú cưới vợ, ra riêng.
Ngày hỏi vợ cho thằng Hai, chú mời mấy người cùng cơ quan. Ai cũng com-lê, cà-ra-vát. Chú bảo: Anh Hai hay đau bao tử, ở nhà nghĩ cho khỏe.
Ba ừ, im lặng vác cày ra đồng. Mồ hôi đổ đầy người.
Cũng những giọt mồ hôi ấy, xưa mặn nồng biết chừng nào, mà giờ, sao nghe chát cả bờ môi.


Ba

Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba…
Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi một trăm ngàn, ba hỏi: "Có dư đồng nào không con?” Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”. Ba nói tiếp: "Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”.
Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng…

Cha tôi   (Nguyễn Minh Hiếu)

Mẹ bỏ đi theo người khác. Cha ở vậy nuôi chúng tôi. Hơn 20 năm. Tôi và anh Hai đều có gia đình. Ngòai 60, bỗng cha tôi dường như trẻ lại. Ông năng chải chuốt, đi lại và xài tiền nhiều hơn. Chúng tôi nghĩ ông có nhân tình và đối xử có phần nghi ngại. Ông vẫn không nói.
Tôi tìm đến bệnh viện, quyết định cho người tình của cha tôi một trận. Chợt tôi lặng người đi vì người cha đang chăm sóc là mẹ. Thấy tôi, ông gượng nói : "Ba sợ các con còn giận mẹ..."

Ngày cưới của cha

Anh hai làm ở thành phố, tổ chức đám cưới luôn trên ấy. Ba vượt hơn 200 cây số đường quành quả các thứ lo đám cưới cho anh.
Anh kế, rồi đến đám cưới tôi, ba lo lắng đến từng chi tiết, cả đến cách lạy, cách đi đứng như thế nào cho phải đạo...
Mẹ mất sớm, ba sống cô đơn hàng chục năm. Khi các con đã yên bề cả, ba đi thêm bước nữa. Ngày cưới của ba, cả ba anh em tôi đều viện cớ vắng mặt...

Ước mơ

Chị mua giùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó:
- Nếu cô trúng số, con muốn cô mua cho con cái gì?
Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói:
- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con chạy tới trường liền, không bị trễ học nữa.
Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng:
- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi học.
Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón...

24 nhận xét:

  1. đọc mà thương!
    tối ngủ ngon nhe Ngọc!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đang lần hồi chuyển nhà đây Giáo ui! mà bận quá, chắc là không kịp chuyển hết trước 17/1.

      Xóa
  2. Nhà CN kín cổng cao tường quá hok cho PT vào nên ghé thăm hoài đành phải lủi lủi quay zìa, hix... hum ni nhờ Violet cho cái thang dây mới leo vào được đây, hihi... Sang thăm chúc bạn sang tuần mới an lành may mắn nha, chúc ngủ ngon.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi!Chị bấm vào nick của Ngọc là vô nhà Ngọc được ngay mà!

      Xóa
    2. Hì..TA thuộc đường vào nhà Ngọc rùi Phương Trần cứ theo TA chỉ nha. Tuần mới nhiều nhiều niềm vui nhé các bạn iu!

      Xóa
  3. Những mẩu truyện này mình đã từng đọc mà giờ đọc lại vẫn thấy "cay cay sống mũi".Hic!
    Tuần mới vui nha Ngọc!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngọc đang chuyển nhà..Thêm được vài truyện vô bài cũ..Bận quá TA ơi! Chiều an lành nhé!

      Xóa
  4. Huynh thich những mẩu chuyện mi ni, "ngắn" nhưng tính giáo dục lại "dài". Bây giờ nhiều người thích viết dài quá . Dài nhưng ý tưởng lại rất ngắn .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì hì..Huynh thích giống Ngọc rồi. Chiều nào đó rảnh huynh muội mình cafe nhé huynh!

      Xóa
  5. Truyện tuy ngắn nhưng nói được những điều cần nói.Trong cuộc sống có cái tưởng như thế mà không phải là thế.Đỏ chưa chắc đã là chín...Cảm ơn tác giả nhé.

    Trả lờiXóa
  6. Thật may măn . Hôm nay mơi nhân đuoc bai chia xe cua Chu Ngoc nên mơi vao blog cua em đuoc . Anh nhơ CN nhưng chăng co cach nao đê vao nha . Hy vong sau bai đăng nay anh se đuoc vao dê dang hơn . Chuc CN ngaỳ moi an lanh hanh phuc nhe

    Trả lờiXóa
  7. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  8. Chuyện này đọc đêm khuya thì cay mắt thiệt mà !
    Chúc một ngày mới vui như tết nhé !

    Trả lờiXóa
  9. Hay và cảm động lắm ! Chúc em bình an, hạnh phúc..

    Trả lờiXóa
  10. Những mẫu chuyện này anh đã đọc trên yahoo.blog của Ngọc trước đây - Tuy nhiên, giờ đọc lại vẫn thấm!
    Nhìn chung hiện tại, cuộc sống xung quanh mình vẫn còn đây đó có những mẫu chuyện như thế, thậm chí còn hơn thế Ngọc ạ.
    Theo anh - Bác Hồ nói rất chí lý: "Phần nhiều do giáo dục mà nên"
    Con người từ nhỏ, nếu được giáo dục đầy đủ, đúng cách... thì lớn lên sẽ làm chủ được bản thân. Ít bị chi phối hoặc tác động xấu từ bên ngoài...
    Tiếc thay, nhiều người thương con nhưng lại không biết dạy con. Cuối cùng, nó chỉ nghĩ rằng: nó là trung tâm của vũ trụ...và hậu quả cuối cùng, cha mẹ phải gánh chịu!
    - Chiều vui nhiều Ngọc nghe!

    Trả lờiXóa
  11. Mình thích những truyện ngắn như thế này, Ngọc à

    Trả lờiXóa
  12. Đúng thật là rơi nước mắt khi đọc truyện...

    Trả lờiXóa

  13. Biết một số truyện đã đọc rồi mà vẫn giành thời gian đọc lại. Cảm ơn bạn

    Trả lờiXóa
  14. Hơi tiếc , mấy ngày nằm viện mà đọc chuyện của CHU NGỌC có lẽ sẽ khỏe ra !

    Trả lờiXóa
  15. Cảm động lắm Ngọc à!
    Hôm nào cho anh chép với nhé!

    Trả lờiXóa
  16. Co Ngoc oi
    Toi da doc chuyen nay ben blog cua Lao Quang Thau ,bay gio doc lai van thay cay cay

    Trả lờiXóa

Chu Ngọc chào mừng các bạn vào thăm blog!

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Gõ (hoặc copy rồi dán) ký tự thay thế ở bên phải biểu tượng cảm xúc vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn Enter).
:(( :( :)) ~X( :-h :-? b-) *-:) ~O) @};- >:D< =)) :) :-* :D [-X x( :-o =D> :@) :P :"> ;;) ;) :X =(( :-/