ANH THẤY KHÔNG
Em gom lại một chút vàng hoa nắng
Gửi về miền thương nhớ thưở xa xưa
Anh thấy không, trong chiều thu xa vắng
Nắng vẫn rưng rưng vàng tận đến bây giờ
Em bớt lại của chiều thu trở gió
Một chút dịu dàng se lạnh sắc heo may
Anh thấy không dẫu muôn trùng cách trở
Êm dịu gió thu man mác những tháng ngày..
Em giữ lại chút nồng nàn hoa sữa
Gói vào đêm chờ đợi thưở hoa niên
Anh thấy không hương ngọt lành thương nhớ
Vấn vương hoài ... năm tháng triền miên..
Em gửi muộn màng vào chiều thu bình yên
Chút trong veo của một thời áo trắng
Anh thấy không..biết bao điều thầm lặng
Dẫu chẳng thành lời..vẫn đằm thắm trong nhau
Một chút ngậm ngùi.. một chút đớn đau
Em giữ lại cho riêng mình anh nhé
Để giữa biệt ly, giữa cuộc đời dâu bể
Vẫn nồng nàn..sâu lắng..một miền thu!