HOA CÚC NGÀY XƯA
Ven những con đường mình tới trường xưa
Anh nhớ không có một loài hoa dại
Những nụ nhỏ xinh nở vàng chiều xa ngái
Biết bao lần lưu luyến bước chân qua
Cũng một đời hương sắc một loài hoa
Cứ nở rồi tàn suốt bốn mùa lặng lẽ
Cứ theo bước chúng mình suốt cả thời thơ bé
Dẫu chẳng khi nào mình nhận thấy đâu anh!
Em đã đi qua thời thơ ấu mong manh
Qua bộn bề những buồn vui con gái
Đã hồn nhiên lãng quên những ngày xưa thơ dại
Đường đến trường hoa cúc nở.. và anh..
Để chiều nay giữa mùa thu bình yên
Em chợt gặp trong nhạt nhòa kí ức
Chiều nắng hanh hao một thưở nào hoa cúc
Ánh mắt lặng thầm trong se lạnh heo may..
Giọt lệ nào chát mặn chiều nay
Cho em nhớ một thời nông nổi
Cho thương lắm những ngày xưa hờn dỗi
Cho nghẹn lòng..hoa cúc dại ..và anh!