HOA CÚC NGÀY XƯA
Hoa cúc ngày xưa anh tặng em
Đóa hoa đẹp nhất ở trong vườn
Bởi em, mẹ đặt em là Cúc
Thương em, anh tặng đoá hoa thương
Mỗi ngày một đoá cho vào cặp
Rón rén đến trường anh lấy trao
Sợ thay chúng bạn cười cho nhé
Bẽn lẽn đưa em, anh nghẹn ngào
Chẳng bao giờ nói được cho suông
Ngập ngừng anh phải giấu ...em luôn
Trái tim đập mạnh anh hồi hộp
Cứ thế trông em cũng đượm buồn.
Anh thấy như em cũng ngỡ ngàng
Như chờ đợi mãi lòng chẳng sang
Để rồi nức nở chào ly biệt
Đời đã chia hai, vạn nẻo đường...!
Anh tiếc lòng anh sao ỡm ờ
Thương em, anh cứ mãi thờ ơ
Vườn cũ ngày xưa hoa vẫn nỡ
Năm tháng dần qua tiếc ngẩn ngơ !
HƯƠNG NAM
Em trở về thăm lối hoa xưa
Tìm trong nắng biếc bóng lau thưa
Hoa vàng thưở ấy còn ươm nụ
Dấu chân người cũ đã về chưa?
Em nhớ chiều xưa cúc thắm vàng
Trời thu xanh biếc.gió miên man
Chùm hoa trao vội bên ngõ nhỏ
Để hồn thiếu nữ khẽ sang trang..
Từ ấy người đi..biệt thu chiều
Em về gom lại chút dấu yêu
Sao lòng nghe mãi rưng rưng nhớ
Màu hoa vàng thắm sắc cô liêu..
CHU NGỌC