TẠM BIỆT KHÚC TÌNH XA
Hay chỉ mây cuối trời bay thổn thức
Đã bao đêm anh giật mình tỉnh giấc
Ôm vào lòng một ảo giác cô đơn
Thu đi rồi em chắc sẽ vui hơn?
Vai áo không vương lá mùa run rẩy
Vầng trăng nghiêng và bỗng anh nhận thấy
Hình như mình vướng bận bước chân ai?
Thu đi rồi mọi thứ có nhạt phai?
Hay chỉ sương làm cuối chiều thêm lạnh
Em có biết một niềm tin mỏng mảnh
Có một người vừa đánh mất rồi không?
Ngày mai này khi em đón mùa đông
Xin đừng nhắc về mùa thu đã cũ
Hãy để anh yên lành trong giấc ngủ
Tạm biệt mùa, tạm biệt khúc tình xa!
VƯƠNG QUANG TRUNG
Thu đi rồi..em nhớ lắm chiều xưa
Nắng rót mật..lá vàng bay ngõ nhỏ
Chiều buông chậm dịu dàng như nỗi nhớ
Bàn tay nào vương một sắc heo may..
Thu đi rồi..Dường như vẫn đâu đây
Khung cửa sổ ngọt ngào hương hoa sữa
Em chẳng thể tin..giờ đã thành dang dở
Lời hẹn thề thưở ấy dưới trăng thu..
Đông đang về..lành lạnh một lời ru
Ngày ấy mình mơ ngôi nhà xinh và tiếng cười con trẻ
Nhịp võng đong đưa..ánh mắt nhìn lặng lẽ
Mỗi chiều về, em đợi tiếng bàn chân..
Đông đang về, nơi ấy lạnh không anh?
Em vẫn nhớ dẫu mùa thu đã cũ
Chuyện chúng mình dẫu đã thành dang dở
Xin bạc đầu... thương mãi khúc tình xa..
CHU NGỌC
Thu đi rồi..em nhớ lắm chiều xưa
Nắng rót mật..lá vàng bay ngõ nhỏ
Chiều buông chậm dịu dàng như nỗi nhớ
Bàn tay nào vương một sắc heo may..
Thu đi rồi..Dường như vẫn đâu đây
Khung cửa sổ ngọt ngào hương hoa sữa
Em chẳng thể tin..giờ đã thành dang dở
Lời hẹn thề thưở ấy dưới trăng thu..
Đông đang về..lành lạnh một lời ru
Ngày ấy mình mơ ngôi nhà xinh và tiếng cười con trẻ
Nhịp võng đong đưa..ánh mắt nhìn lặng lẽ
Mỗi chiều về, em đợi tiếng bàn chân..
Đông đang về, nơi ấy lạnh không anh?
Em vẫn nhớ dẫu mùa thu đã cũ
Chuyện chúng mình dẫu đã thành dang dở
Xin bạc đầu... thương mãi khúc tình xa..
CHU NGỌC