Một chút mùa thu với heo may
Chiều nay phủ tím dáng hao gầy
Chiều nay về rụng vàng hiên vắng
Gọi lá mùa xưa xao xác bay ..
.
Một chút mùa thu với nắng hanh
Nhuộm sầu lên sắc lá xa cành
Nhuộm chiều man mác màu thương nhớ
Nhuộm sắc u hoài lên mắt xanh!
Một chút trời thu xanh rất xanh
Rải xuống hồn ta chút mộng lành
Rải nỗi niềm xưa vương miền nhớ
Thương một chiều xưa ..thu mong manh.
THƠ HỌA CỦA BẠN BÈ
Một chút thu cho ta vấn vương
Nỗi niềm xưa ấy vẫn lưu hương
Thu ơi hãy đến cùng ta với
Và gởi thu vàng cho viễn phương
Giáo Làng
Nỗi niềm xưa ấy vẫn lưu hương
Thu ơi hãy đến cùng ta với
Và gởi thu vàng cho viễn phương
Giáo Làng
Hà Nội bây giờ là mùa thu
Sáng nắng vàng hanh, tối se mù
Mát dịu lòng người oan chiếc lá
Vàng võ rơi đều ..thảm tâm tư
Ký ức thu xưa trĩu nặng lòng
Sầu thu một giọt mãi hoài mong
Dẫu thu có đẹp trong nhung nhớ
Vẫn chẳng như thu thuở tuổi hồng
Một khoảng trời thu, xanh chiều xanh
Không gian lắng đọng đất Hà Thành
Bỡi vương sợi nhớ nên cứ ngỡ
Thu này lá trút...thật mỏng manh !
Sáng nắng vàng hanh, tối se mù
Mát dịu lòng người oan chiếc lá
Vàng võ rơi đều ..thảm tâm tư
Ký ức thu xưa trĩu nặng lòng
Sầu thu một giọt mãi hoài mong
Dẫu thu có đẹp trong nhung nhớ
Vẫn chẳng như thu thuở tuổi hồng
Một khoảng trời thu, xanh chiều xanh
Không gian lắng đọng đất Hà Thành
Bỡi vương sợi nhớ nên cứ ngỡ
Thu này lá trút...thật mỏng manh !
NGUYỄN ĐỊNH