Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Họa thơ Friend of All



Friend of All

Lối cũ ta về đã bao lần
Ngắm hoa vàng rộ dạ bâng khuâng
Chờ mong hình bóng xưa đâu thấy
Hoa buồn rơi rụng lấp dấu chân...



 Chu Ngọc

Người về lối nhỏ ngày xưa
Hoa vàng trong nắng ban trưa ngập ngừng
Người về..nơi ấy rưng rưng
Nhớ bàn tay nhỏ nâng từng cánh hoa..
Người về mùa cũ đã xa
Còn thao thức một mầu hoa thắm vàng..




Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016

Gửi lại miền thương

Ta gửi lại làng quê trong veo thời thơ ấu
Cánh diều nào mê mải phía trời xa
Gót chân nhỏ theo dòng đời chảy mãi
Áo trắng còn vương nét tím tuổi học trò

Ta gửi lại dòng xưa thao thiết chảy
Những lặng thầm trong vị ngọt phù sa
Bến bờ cũ, hoa cải vàng mùa cũ
Mãi nồng nàn, mãi day dứt lòng ta..

Ta gửi lại cành xưa hương ổi chín
Gió vườn khuya mo cau rụng sân nhà
Gửi lại chiều mưa nao lòng xoan nở tím
Lối nhỏ anh về đằm thắm một màu hoa

Ta gửi lại những ngày xưa run rẩy
Giọt lệ nào vương trên áo người đi
Gửi lại cho anh những dỗi hờn thưở ấy
Dẫu xa rồi ..vẫn đắng chát biệt ly

Ta gửi lại cho người tất cả
Một khoảng trời mãi ngọt dịu sắc hương
Gửi lại tuổi thơ thắm hồng hoa lá
Để lặng thầm ..mãi mãi..một lời thương..




Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

Hoa vàng mấy độ..

Em trở về thăm lối hoa xưa
Tìm trong nắng biếc bóng lau thưa
Hoa vàng thưở ấy còn ươm nụ
Dấu chân người cũ đã về chưa?

Em nhớ chiều xưa cúc thắm vàng
Trời thu xanh biếc.gió miên man
Chùm hoa trao vội bên ngõ nhỏ
Để hồn thiếu nữ khẽ sang trang..

Từ ấy người đi..biệt thu chiều
Em về gom lại chút dấu yêu
Sao lòng nghe mãi rưng rưng nhớ
Màu hoa vàng thắm sắc cô liêu..



  THƠ HỌA CỦA BẠN BÈ

Friend of All
Lối cũ ta về đã bao lần
Ngắm hoa vàng rộ dạ bâng khuâng
Chờ mong hình bóng xưa đâu thấy
Hoa buồn rơi rụng lấp dấu chân...

TÔ HOÀNG LÂM
Đã về nơi cũ chốn hoa vàng ,
Thấy em đội sách mắt mơ màng ,
Xa xăm hướng về miền xứ lạ ,
Anh đứng trộm nhìn chẳng dám sang .


Bụi Thời Gian
Em đi từ độ mùa hoa nở
Anh đến ngày xa bặt bóng chiều
Sương phủ trên đầu tóc bạc trắng
Bên đường ai bước vắng cô liêu...


TỪ TÂM NGUYỄN
Hoa mấy độ vàng bấy nhiêu xa
Câu thơ nhớ chữ vịn lòng ta
Người từ độ ấy thu mưa lẻ
Ta phận đò chiều ngóng bơ vơ...

Đâu bóng mùa thu của ngày xưa
Dáng người con gái khiến ta mơ
Mà nay lau trắng như tang chế
Từng sợi tơ lòng rụng như mưa...

Bữa ấy em đi gió sang mùa
Cúc vàng khép nép buổi tiễn đưa
Chiều nay cánh mỏng rơi mầu úa
Có kẻ rưng rưng khóc đợi chờ...

Chu Ngọc chào mừng các bạn vào thăm blog!

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Gõ (hoặc copy rồi dán) ký tự thay thế ở bên phải biểu tượng cảm xúc vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn Enter).
:(( :( :)) ~X( :-h :-? b-) *-:) ~O) @};- >:D< =)) :) :-* :D [-X x( :-o =D> :@) :P :"> ;;) ;) :X =(( :-/