Vẫn dịu dàng trong nắng
Mình em bên lối vắng
Nhớ hoài chiều hoa xưa..
Biết mấy mùa nắng mưa
Đông qua rồi xuân đến
Con thuyền xưa rời bến
Hoa trắng hoài chờ trông
Thương một chiều đầu đông
Sắc hoa nào mỏng mảnh
Heo may và gió lạnh
Ấm nụ cười bên nhau..
Ai biết được niềm đau
Trong dịu dàng hoa trắng
Ai hiểu điều thầm lặng
Qua ngàn trùng chờ mong..
Chiều nay về bên sông
Thương dịu dàng hoa trắng
Thương một chiều vàng nắng
Nụ hoa nào mong manh..
Thương một chiều vàng nắng
Nụ hoa nào mong manh..