Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

MÙA SEN

Ngày ấy như vừa hôm qua                                              
Em mới tròn mười tám tuổi
Bàn chân đến trường bước vội
Gió lùa áo trắng bay bay..

Ngày ấy ngập ngừng bàn tay
Hoa phượng rơi hồng trang sách
Những chiều Hồ Tây dịu nắng
Hương sen thơm tóc học trò..

Ngày ấy chúng mình mộng mơ
Cùng đến bến bờ hạnh phúc
Thời gian dù phai mái tóc
Trọn đời bên nhau bên nhau..                                                             

Ngày ấy đâu ngờ mai sau
Biền biệt người xa xa mãi
Hồ Tây chờ ngày gặp lại
Lặng thầm mùa sen mùa sen..
                                                                                   
Xa rồi ngày xưa bình yên
Xa rồi trường xưa áo trắng..
Gửi lại chiều xưa dịu nắng
Gửi lại Hồ Tây chờ mong

Có một mầu sen tươi hồng
Vẫn ngọt đằm trong nỗi nhớ
Có một chuyện xưa dang dở
Mãi còn hoài thương hoài thương..




                                  THƠ HỌA CỦA BẠN BÈ

Nỡ sao em
Ngắt cành sen nhỏ?
Để sen buồn ngày ấy chia hai
Trăng đơn côi..
Trăng còn một nửa
Biết thắt lòng câu hát dỗi hờn ai?

Nỡ sao em...
Tay ngắt cành hoa dại
Rồi buồn lòng lại thương nhớ vấn vương
Gió yêu cây, mất một bạn đường
Mưa nhẹ hạt
Thương cây nhiều lắm!

Nỡ sao em...
Khúc hát đang hay!
Lên giai điệu, bỗng dưng tắt ngấm
Lạc cung đàn, lời ca không còn thấm
Nốt nhạc buồn lặng trong tiếng mưa đêm

Nỡ sao em để nỗi nhớ thật êm
Rồi bỗng thành nỗi đau dầm thấm
Chiều nhẹ rơi...
Chiều
Phôi pha nắng..
Đã xa rồi...em nỡ sao em?
                       SONG NGỮ
Em vẫn nhớ
chiều Hồ Tây thưở ấy
Nụ sen hồng iu ấp những bàn tay
Gió ngọt lành hương mùa hạ nồng say
Trang sách học trò tinh khôi tà áo trắng..
.
Em vẫn nhớ chiều đầm sen dịu nắng
Mắt ai cười..xanh lắm sóng Hồ Tây
Đàn sâm cầm nghiêng cánh nhỏ vội bay
Lời hẹn học trò ngọt ngào hương sen thắm..
.
Em vẫn nhớ..người xa rồi..xa lắm
Mùa sen chờ..nhạt nắng những chiều xa
Nụ hồng xưa trong kí ức nhạt nhòa
Còn vương mãi lời hẹn thề áo trắng..
.
Em vẫn thầm mong một chiều vàng nắng
Một người về..sen lại thắm Hồ Tây...
                                  CHU NGỌC


Anh về đây sao dạ cứ bâng khuâng
Nghe em kể chuyện sen hồng năm xưa
Những âm vang của ngày nắng ngày mưa
Sương chiều sương sớm tóc vừa hết xanh

Dặm trường ba mươi năm lẽ qua nhanh
Chất lên kĩ niệm một đời cho nhau
Áo trắng ngày xưa cũng đã nhạt màu
Tóc sương điểm bạc nghe hanh hao buồn

Anh về đây .. Hồ Tây ...mảnh trăng buông
Trong áng thơ trôi giữa chiều tư lự
Áo trắng ngày xưa trở thành quá khứ
Theo bóng hoàng hôn tim tím mây trời

Gặp lại em khi nửa giấc mơ vơi
Khép mi mắt để đời thêm ảo giác
Chút bình yên để tim đừng xao xác
Nhặt mùa thương đã trôi giạt không về ...!
                                       
                                       SONG NGỮ


Ngày ấy như vừa hôm qua
Hồ Tây một chiều nhạt nắng
Bên nhau mình ngồi im lặng
Hương sen tỏa ngát dịu êm

Nhẹ nhàng anh cầm tay em
Cùng nhau ngắm nhìn mây, nước...
Xốn xang bao niềm mơ ước...
Mà nay ngày ấy... xa rồi
                                    VƯƠNG QUANG TRUNG

Ngày ấy mười tám tuổi mơ
Hương sen ấp nụ vần thơ yêu tình
.Chùm chím môi cánh hoa xinh
Bên đầm sen nở thắm tình hương quê.
                                     TRẦN MINH LÊ

Ngày ấy bây giờ đâu nhỉ
Hay trong cổ tích mất rồi?
Và đâu bạn hiền tri kỉ
Bây giờ xa xôi xa xôi...
...
Hồ Tây những chiều dịu nắng
Bạn đi đâu mãi không về
Ghế lạnh bên bờ Quảng Bá
Để buồn mình tôi, mình tôi...
                                  
                                    NAM PHONG NHƯ TOẠI

Hà Nội bốn mùa hoa nở
Quanh năm khoe sắc tỏa hương
Bài thơ đong đầy xúc cảm
Đọc rồi vương vấn vấn vương
                        FRIEND OF ALL  


Mộng mơ hình bóng quê nhà
Nhìn sen bung nở thiệt mà nhớ-nhau!
Ngọc ơi hạ vẫn dạt dào
Sen xưa vẫn đó một màu nguyên sơ
                                    HẠ DUYÊN PHAN

Ngày ấy mình bên nhau
Chiều Hồ Tây bát ngát
Sen hồng hương lãng đãng
Theo ta về phố xa

Dẫu ngày ấy đã xa
Chều Hồ Tây gió lộng
Sen vẫn thắm sắc hồng
Mà người xưa nay đâu ?
                                    NỮ THẦN MẶT TRỜI

Có một mùa sen đã xa
Mà trong cõi lòng vẫn nhớ
Những ngày mùa sen không vỡ
Hồ Tây nước trong xanh trong

Có một mùa sen trông mong
Người về lượm từng chiếc lá
Hít hà mùi thơm chưa lạ
Như là mùi tóc ngày xưa
                                    THU NGUYỄN

Anh gửi cho em sắc đỏ chảy trong tim
Bao năm tháng vẫn một màu như thế
Dù đã chia xa nơi chân trời góc bể
Vẫn nhớ nụ cười, áo trắng em bay...
                               
                                   VŨ NGUYỄN

Có hai người gần Hồ Tây
Ngày xưa yêu nhau say đắm
Liên hoa sắc hồng cùng ngắm
Mơ sao vôi thắm lá trầu...
Thuở ấy đến nay.. rất lâu
Mái đầu vương nhiều sương khói
Con tim vẫn như thầm gọi
Nhớ hoài mùa sen...mùa sen.
                                    NGUYỄN ĐỊNH




Chu Ngọc chào mừng các bạn vào thăm blog!

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Gõ (hoặc copy rồi dán) ký tự thay thế ở bên phải biểu tượng cảm xúc vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa (kể cả nhấn Enter).
:(( :( :)) ~X( :-h :-? b-) *-:) ~O) @};- >:D< =)) :) :-* :D [-X x( :-o =D> :@) :P :"> ;;) ;) :X =(( :-/