Phơ phất mầu sương cạnh đường xa
Dáng em mỏng mảnh giữa chiều tà
Hoàng hôn buông vội nơi xóm núi
Em còn trông ngóng bước người xa?
Du khách dừng chân nơi triền lau
Thương một đời sương gió dãi dầu
Là hoa , em cũng là cỏ dại
Phận mỏng âm thầm những xót đau..