Bâng khuâng hoa tím vương đầy dấu chân..
Ngập ngừng lối nhỏ quen thân
Người xa..sao vẫn như gần đâu đây
Thời gian rêu phủ dấu giầy
Giật mình ngoảnh lại tóc mây trắng đầu
Dấu yêu trôi dạt về đâu
Để hoa xưa tím một mầu xót xa..
Ước gì dựng lại nếp nhà
Thân thương một thưở tháng ba ngọt ngào
Hoa xưa vẫn tím bên ao
Rưng rưng ta đợi thưở nào.. bước chân...