Chẳng biết người xưa dấu gì ở nơi này
Mà Hòn Dấu trở thành tên đảo nhỏ
Đảo Dấu xinh xinh giữa ngàn trùng sóng vỗ
Chiều tím ngọt ngào trên cánh hải âu nghiêng!
Những gốc si già bên đền cổ linh thiêng
Nhắc em nhớ chuyện ngày xưa..giặc giã
Đất nước mình đây, từng gốc cây nhành lá
Nhuộm thắm máu đào, ghi dấu chiến công
Ngọn hải đăng trong chiều vắng mênh mông
Bao đời chờ mong những cánh buồm trở lại
Để người xa giữa hành trình mê mải
Vẫn ấm lòng một bờ bến chờ trông
Giữa ngàn trùng xa em bỗng nhớ về anh
Con thuyền giấy ..dòng sông thời thơ bé
Giờ đã về đâu giữa cuộc đời dâu bể
Những con thuyền xa mãi bến bờ xưa..
Mấy chục năm rồi..biết mấy nắng mưa
Giờ em hiểu những điều không thể nói
Giờ em hiểu vì sao giữa ngàn trùng vời vợi
Nhưng con tàu tha thiết nhớ hải đăng
Em mang theo về da diết sắc biển xanh
Mang nỗi nhớ con thuyền xưa..thơ ấu
Và gửi lại đây, thân thương chiều đảo Dấu
Màu tím u hoài trên cánh hải âu nghiêng !
THƠ HỌA CỦA BẠN BÈ
Những chuyện đổi đời tự thuở xưa
Chiều nơi xa đó gió mưa mùa
Lạnh hồn viễn xứ đêm tìm lửa
Hâm đời cô lữ những mùa mưa
Bái thơ em kể một kiếp đời
Chiều thương Đảo Dấu lạnh chơi vơi
Nhớ dòng sông nhỏ tình ngồi đợi
Nước lớn nước ròng thả mơ trôi
Anh kể em nghe chuyện đời người
Chòng chành sóng vỗ giọt lệ rơi
Vẫn như chưa đủ lòng biển mặn
Pha chút tình nhau cũng tuyệt vời
Em kể anh nghe khung trời nhớ
Hồn nhiên chưa biết cạm bẩy đời
Áo mơ còn vá thương còn tiếc
Ôm mộng ngàn năm ủ giọt rời
Em kể anh nghe chiều ly biệt
Người đi bỏ lại nắng sân trường
Ráng chiều màu đỏ như màu máu
Chảy giọt tim em ướt đoạn trường
Em kể anh nghe chuyện tình nhớ
Con thuyền thơ ấu những dòng mơ
Và gửi lại đây màu sương khói
Là biết ngàn năm vẫn đợi chờ...