Lâu lắm không về thăm lại bến sông xưa
Tìm lại bờ tre chiều hè nghiêng bóng mát
Tìm lại cánh cò lả mềm trong câu hát
Mặt nước chiều loang tím sắc hoàng hôn..
Lâu lắm không về bước lại vệt đường trơn
Cô bé ngày xưa gánh nước về..sóng sánh
Bàn chân trần, đôi vai gầy mỏng mảnh
Thùng nước đầy.. nghiêng ánh mắt nhìn theo..
Lâu lắm không về nghe màu nắng thầm reo
Trên vàng thắm bờ sông mùa hoa cải
Dìu dịu chiều đông, cánh bướm nào mê mải
Bay dập dờn trong gió bấc hanh hao..
Lâu lắm xa rồi..bến cũ vẫn nao nao
Trong nỗi nhớ niềm thương người xa xứ
Sóng nước chiều xưa ru ngọt đằm giấc ngủ
Cánh cò mềm vương trắng nỗi cô liêu..
Em sang đò..không thể mang theo
Những ngọt đắng của một thời yêu dấu
Hoa vẫn nở vàng..bướm trắng còn về đậu?
Dòng sông chiều còn vương tím hoàng hôn..?
THƠ HỌA CỦA BẠN BÈ
Bến xưa còn đó trong chiều vàng nắng hạ
Bến xưa còn đó trong chiều vàng nắng hạ
Chờ đón đợi em người con gái ngày nao
Nắng chiều vương vương trên mặt sóng xôn xao
Đã lâu lắm rồi em không về thăm nhỉ ...
TRẦN MINH LÊ
Nắng chiều vương vương trên mặt sóng xôn xao
Đã lâu lắm rồi em không về thăm nhỉ ...
TRẦN MINH LÊ
HOÀNG LÂM TÔ
Ngỡ sang đò em mang theo tất cả
Trái tim yêu và nửa mảnh hồn ta
Cuốn theo em nửa mảnh trăng ngà
Nên lâu lắm đời ta còn một nửa
SONG ANH
Lâu lắm rồi chưa về thăm gốc khế
Nơi ngày xanh tay khệ nệ chùm chen
Bến sông quen vẫn nước lớn nước ròng
Vẫn bên bồi và bên lở mênh mông
Lâu lắm rồi chưa về lại ruộng đồng
Bỏ chân xuống đạp thơm nồng gốc rạ
Giọt mồ hôi cũng chưa lần rơi vã
Như mẹ cha bạc tóc tưới ngọc ngà
Lâu lắm rồi đường mới quấn chân ta
Cánh diều bay đưa xa thời thơ ấu
Phút miên man chập vào lời tự ngẫu
Hẹn một ngày ta về đậu...bến xưa...
NGÔ HÀ BĂNG
Lâu lắm rồi chưa trở lại quê hương
Nhớ mảnh vườn ,anh em...chơi trốn kiếm
Cây mảng cầu,năm đầu ra trái chiến
Đàn kiến vàng canh giữ thật là nghiêm...
Em ẩn nấp anh là kẻ đi tìm
Rồi bất cẩn bị kiến vàng cắn mắt...
Lâu lắm rồi chưa về thăm con rạch
Ở sau nhà anh tắm mát mỗi ngày
Bìm bịp kêu , nước ròng cạn hay đầy
Để chú nhóc tìm câu dây, cắm cá
Lâu lắm rồi ta quên mùi rơm rạ
Mùa gặt xong mặc sức trẻ nô đùa
Nhớ ngày xưa anh cố tật ngủ nghè
Chun đống rạ rồi ngủ mê...me đi kiếm.
Đã lâu lắm...và xưa rồi nghe diễm
Xa quê hương ,xa cả tuổi thơ ngây
Đọc thơ em và hình ảnh nơi này
Ôi , nhớ quá mái nhà xưa...chốn cũ..
HAI LÚA
Em còn đó chờ người về thăm lại ?
Dù muộn màng lấp cát bụi thời gian
Vẫn ánh mắt như xưa thời con gái ?
Vài nếp nhăn cũng chưa đổi ngỡ ngàng
Em còn đó len len mùi tóc gió ?
Nét dịu dàng đâu hẳn đã phai nhanh
Vẫn như xưa hiền lành câu ăn nói ?
Chân chất quê mùa đau xót mong manh!
Dù đời có hằn lên nhiều vết rạn
Vẫn là em thuần khiết có phải không ?
Mãi là em thơ ngây người năm ấy
Chút nắng bình minh ửng trước gió đông
Ai có về chiều nay trời mây tím
Bên dòng sông le lói nắng hoàng hôn
Bên kia sông chạnh lòng cô em gái
Xa cách bao năm đọng nét tủi hờn ...?!
SONG NGỮ
Ở sau nhà anh tắm mát mỗi ngày
Bìm bịp kêu , nước ròng cạn hay đầy
Để chú nhóc tìm câu dây, cắm cá
Lâu lắm rồi ta quên mùi rơm rạ
Mùa gặt xong mặc sức trẻ nô đùa
Nhớ ngày xưa anh cố tật ngủ nghè
Chun đống rạ rồi ngủ mê...me đi kiếm.
Đã lâu lắm...và xưa rồi nghe diễm
Xa quê hương ,xa cả tuổi thơ ngây
Đọc thơ em và hình ảnh nơi này
Ôi , nhớ quá mái nhà xưa...chốn cũ..
HAI LÚA
Em còn đó chờ người về thăm lại ?
Dù muộn màng lấp cát bụi thời gian
Vẫn ánh mắt như xưa thời con gái ?
Vài nếp nhăn cũng chưa đổi ngỡ ngàng
Em còn đó len len mùi tóc gió ?
Nét dịu dàng đâu hẳn đã phai nhanh
Vẫn như xưa hiền lành câu ăn nói ?
Chân chất quê mùa đau xót mong manh!
Dù đời có hằn lên nhiều vết rạn
Vẫn là em thuần khiết có phải không ?
Mãi là em thơ ngây người năm ấy
Chút nắng bình minh ửng trước gió đông
Ai có về chiều nay trời mây tím
Bên dòng sông le lói nắng hoàng hôn
Bên kia sông chạnh lòng cô em gái
Xa cách bao năm đọng nét tủi hờn ...?!
SONG NGỮ