Từ mùa đông ấy thuyền xa bến
Xao xác hoa lau mãi ngóng chờ
Mùa đông, rồi lại mùa đông lạnh
Nơi này, hoa trắng vẫn bơ vơ...
Mùa đông, rồi lại mùa đông lạnh
Nơi này, hoa trắng vẫn bơ vơ...
Người đi, ừ nhỉ người xa mãi
Phơ phất hoa xưa bạc mái đầu
Có một dòng sông ngân ngấn lệ
Thương một chiều đôi bóng bên nhau!