Tặng cả mùa thương rất dịu hiền
Người xa, trở lại mùa hoa cũ
Chỉ còn sắc trắng giữa man miên..
Người xa, trở lại mùa hoa cũ
Chỉ còn sắc trắng giữa man miên..
Hoa trắng đã tàn trong gió mưa
Lá trầu vàng úa cạnh song thưa
Lối nhỏ ngày nào rêu phủ kín
Thương sợi tơ hồng vương ngõ xưa...
Ta hiểu: nhân sinh vốn vô thường
Nhưng lòng sao mãi nặng sầu thương
Về đây, hoang vắng mùa hoa cũ
Biết đến bao giờ thôi vấn vương...