Nếu có thể xin anh đừng hẹn nhé
Để đợi chờ thương nắng nhạt chiều xa..
Anh hãy đến dù không lời hẹn ước
Dù mùa này vườn cũ đã tàn hoa..
NGỌC
THƠ HỌA CỦA BẠN BÈ
Anh sẽ đến dù chẳng lời hẹn ước
Em không chờ, nắng vẫn đẹp chiều xa
Rất đằm thắm, một dáng ai tha thướt
Vẫn nồng nàn dù vườn cũ đã tàn hoa.
NGUYỄN ĐỊNH
Nếu có thể thời gian quay trở lại
Để yêu thương không lạc lối đường xa
Cho cuộc đời không đau buồn mãi mãi
Không giận hờn, không nuối tiếc ngày qua..
VƯƠNG TRUNG
Nếu có thể em xin làm cánh én
Mang mùa xuân cho tình thắm muôn hoa
Cho tình yêu thắm thiết chẳng phai nhòa
Cho mắt em trong xanh chiều hò hẹn
HẰNG NGA
Nếu em hỏi : Anh có về nơi đó ?
Một thoáng vui buồn chen lẫn xa xôi
Phút chạnh lòng thương nhớ bồi hồi
Anh sẽ kể cho em về thời xa ấy
Em biết không khi chiều ngân khúc hát
Một làn sương chuẩn bị đón màn đêm
Mặt Hồ Tây e ấp, êm đềm
Và đôi lứa dìu nhau bước chậm
Trong giá lạnh nhưng đầy hơi ấm
Tay trong tay lặng bước cùng nhau
Khăn len bay phủ kín má đào
Họ quên mất tháng ngày trôi vội vã
Hà nội đông, đất trời lạnh giá
Ly sữa đậu nành như ấm lại mùa đông
Khoai lang thơm , bắp nướng lửa hồng
Ôm chặt lại…đôi tim quấn quýt
Vẳng xa xa tiếng cười khúc khích
Trẻ nô đùa, già bước thong dong
Lữ khách say bên chén rượu cay nồng
Trời Hà Nội đêm nhẹ nhàng như thế ..
SONG NGỮ